Có điều ngẫm lại, ngay cả Gia Hành Đế cũng đã bị treo lên tường thành, nàng... là một nữ tử yếu ớt, chỉ có thể chen chúc lẫn trong đám người chạy nạn, cũng chẳng có gì lạ.
Đã mấy năm không gặp, Ngu Thư Tuệ cuối cùng không còn là dáng vẻ tươi sáng rực rỡ như lần đầu họ gặp nữa. Nàng nhíu chặt mày, như thể có làn sương mù u ám mãi không tan, cánh tay gầy guộc cố ôm lấy một bé gái trông chỉ chừng ba, bốn tuổi, chật vật né tránh dòng người chạy loạn đâm va từ phía sau.
Nhưng nàng quá yếu, mà đám người kia chỉ lo thoát thân, nào có ai quan tâm phía trước có người hay không?
Chỉ thấy nàng bị người phía sau va ngã xuống đất, lại còn có kẻ không buồn để tâm mà tiếp tục giẫm lên phía trước. Trần Vân Châu cuối cùng không nỡ làm ngơ, quay sang nói với Kha Cửu:
“Đi, đưa nữ tử ôm đứa nhỏ kia tới đây.”
Kha Cửu lập tức dẫn theo mấy binh lính tiến lại, đứng chắn phía sau Ngu Thư Tuệ, ngăn đám người đang định giẫm đạp lên người nàng.
Dòng người phía sau rốt cuộc cũng bớt đông, Ngu Thư Tuệ thở phào một hơi, ôm bé gái gượng dậy, chuẩn bị tiếp tục chen ra khỏi đám đông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT