Nghe đến đây, Trần Vân Châu liền nghiêm mặt nói:
“Đã điều tra rõ quân số của người Cao Xương đóng tại Tuyên Châu chưa?”
“Ước chừng khoảng hai vạn,” Đồng Kính thoáng chau mày, vẻ mặt hơi lo lắng, “Quân số không ít, mà Tuyên Châu lại là cửa ngõ kinh thành, thành cao tường dày. Nếu không thể nhanh chóng đánh hạ nơi đó, chúng ta sẽ rơi vào thế bị động. Một khi Hữu Hiền Vương phát hiện chúng ta đang tấn công Tuyên Châu, rất có thể sẽ rút quân khỏi kinh thành, quay về ứng cứu.”
Trần Vân Châu cau mày:
“Nói như vậy, đánh Tuyên Châu lúc này cực kỳ nguy hiểm. Nếu không hạ được Tuyên Châu, mà kinh thành lại bị Vương Thạch Nguyên và Sở Thao chiếm lấy, đến lúc đó muốn quay lại đánh kinh thành cũng đã khó khăn muôn phần, chẳng khác nào làm áo cưới cho kẻ khác.”
Lần này người Cao Xương chiếm được kinh thành dễ dàng, phần lớn là nhờ Trần Thiên Ân và Giả Trường Minh – hai tên phản tặc trong triều. Bằng không, cho dù thêm nửa tháng, bọn chúng cũng chưa chắc đã đánh vào được nội thành.
Đồng Kính gật đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT