Giờ Tuất, trời đã hoàn toàn sập tối, tuyết bay lả tả, trong cung điện rộng lớn cũng dần chìm vào tĩnh lặng.
Gia Hành Đế uể oải đẩy chén cháo tổ yến trước mặt ra, ho dữ dội đến mức như thể muốn ho bật cả ngũ tạng lục phủ ra ngoài.
Vương An vội vàng đón lấy chén cháo, vừa lo lắng vừa hoảng hốt nhìn sắc mặt Hoàng thượng đang ngày một xám ngoét, tràn ngập tử khí, trong lòng không khỏi giật mình — thân thể của Hoàng thượng này chỉ e không cầm cự được bao lâu nữa.
Chẳng qua, lời lẽ nghịch thần phản chủ như vậy, hắn tuyệt không dám nói ra.
Đè nén muôn vàn suy nghĩ phức tạp trong lòng, Vương An đưa chén cho tiểu thái giám bên cạnh, sau đó cúi người giúp Gia Hành Đế kéo chăn cao lên thêm một chút.
Tuy là giữa mùa đông rét buốt, tuyết phủ muôn dặm, nhưng trong tẩm cung của Gia Hành Đế vẫn đặt nhiều lò sưởi, than hồng bốc lên hừng hực khiến cả gian phòng như xuân về, ấy vậy mà Gia Hành Đế vẫn cảm thấy lạnh, đêm ngủ phải đắp hai tầng chăn dày mới chịu được.
“Hoàng thượng, giờ đã không còn sớm, ngài có muốn nghỉ ngơi trước không ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play