Cho nên mới có ngày hôm nay thế này.
Nào ngờ Trần Vân Châu vẫn cứ một mực không nể mặt ai cả.
Nhiễm Khuê trong lòng tức lắm, nhưng thế yếu không bằng người, đành phải kìm nén tính khí, khom lưng cúi đầu, làm bộ làm tịch nói:
“Trần đại nhân, thật sự xin lỗi, tiểu nhân nhất thời bị lợi ích làm mờ mắt, cùng Lương viên ngoại mấy người hợp mưu làm trò mèo, suýt nữa khiến vụ cày cấy mùa xuân ở Lư Dương bị chậm trễ. May mà đại nhân anh minh thần võ, nếu không tiểu nhân đúng là gây họa lớn, trở thành tội nhân của Lư Dương rồi. Giờ tiểu nhân đã sâu sắc nhận ra lỗi lầm, xin đại nhân mở lòng từ bi tha thứ cho tiểu nhân một lần.”
“Phải đó, Trần đại nhân, bọn ta đều biết sai rồi, xin ngài tha cho chúng tôi, từ nay về sau không dám tái phạm nữa.”
Ba người còn lại cũng rối rít theo sau nhận sai.
Nghe có vẻ biết điều lắm, nhưng Trần Vân Châu chỉ nhướng mày:
“Việc này mấy người các ngươi nên xin lỗi là dân thường Lư Dương — hàng vạn hàng nghìn bá tánh ngoài kia, suýt nữa bị các ngươi ép chết. Đến nói xin lỗi với ta làm gì?”
Nhiễm Khuê căn bản không thèm coi lời này ra gì, chỉ cho là Trần Vân Châu đang kiếm cớ làm giá.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT