Trần Thiên Ân khẽ lắc đầu:
“Ngươi đã là thống lĩnh tự vệ quân, không còn là thuộc hạ dưới trướng ta, không cần hành lễ.”
Giả Trường Minh cười khổ:
“Đại tướng quân, người khác chê cười ta thì cũng đành, đến ngài mà cũng nói thế sao? Ngài cũng thấy rồi, cái đám người ngoài kia, tự vệ quân gì chứ? Ngay cả làm bia đỡ đạn còn chưa đủ tư cách. Triều đình trông mong bọn họ cầm cự với người Cao Xương được mấy ngày, ngài cảm thấy có khả năng không?”
Trần Thiên Ân buông chén trà, thở dài:
“Trong thành chắc cũng đã có không ít người bị thương do rét rồi? Chỉ e đêm nay sẽ có một đợt phát sốt, e là không cầm cự nổi đến sáng mai.”
Dược liệu trong Tuyên Châu vốn chẳng có bao nhiêu, cả quân đội của hắn lẫn quân đội của Sầm tướng quân đều không thể phung phí thuốc thang cho những người vô dụng kia. Mà cho dù có mang hết dược liệu ra, e rằng cũng chẳng đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT