Cung Hâm, Cát Trấn Giang và những người đi theo đều ngây người vì biến cố bất ngờ.
Bọn họ thế nào cũng không hiểu nổi, vì sao Trần Vân Châu lại thả cho bọn họ đi trong tình cảnh đang nắm thế thượng phong.
Nhưng cơ hội chẳng đợi người, hai kẻ này dẫu sao cũng là kiêu hùng một phương, phản ứng vô cùng quyết đoán, không nói hai lời liền giục ngựa lao như điên ra ngoài thành: “Đi——!”
Rõ ràng chỉ có hơn trăm con ngựa, vậy mà khí thế lại như thiên binh vạn mã tràn đến.
Cung Hâm vẫn luôn lo rằng Trần Vân Châu có bày mưu gì ở cửa thành chờ hắn mắc câu, nhưng đợi hắn một hơi phi ra ngoài thì lại chẳng thấy gì cả. Pháo kích, cung tiễn mai phục mà hắn lo lắng hoàn toàn không có, cửa thành mở rộng trống không, đến cả một tên vệ binh cũng không.
Cung Hâm mừng như điên, lập tức giục ngựa tăng tốc, phi thẳng ra khỏi thành.
Đúng lúc ấy, một vầng mặt trời đỏ rực như đĩa tròn từ sau tầng mây nhô lên, ánh nắng vàng kim nghiêng nghiêng rọi xuống, xua tan phần nào lớp sương mù dày đặc. Tầm nhìn từ chưa đầy mười trượng mở rộng ra vài chục trượng, tuy vẫn còn mịt mờ, nhưng đã đỡ hơn nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play