Đồng Kính nghe xong thì mắt sáng rỡ:
“Thiếu chủ, thần thấy được đấy! Chúng ta có năm nghìn kỵ binh, cơ động mạnh, lại ai nấy đều là thần xạ thủ, cứ để họ đánh tập kích, bắn mấy chục loạt tên rồi rút lui ngay. Đảm bảo làm doanh trại Tây Bắc Quân náo loạn, ngày mai không còn tinh lực đánh thành nữa, mà ta thì tranh thủ được thêm thời gian nghỉ ngơi, chỉnh đốn!”
Thấy hắn đồng ý, Trần Vân Châu cũng rất hài lòng, cười nói:
“Vậy chuyện này giao cho Đồng thúc sắp xếp. Việc trong thành Ngô Châu để ta lo.”
Khánh Xuyên Quân cũng đến lúc phải chủ động xuất kích, giương oai một chút. Không thì Giả Trường Minh cứ tưởng bọn họ chỉ là tôm tép dễ xơi.
Đồng Kính gật đầu, vội vã rời đi bố trí công việc.
Trần Vân Châu thì triệu tập nha dịch trong phủ, hỏi rõ trong thành nhà nào giàu có, ai là người đức cao vọng trọng, rồi sai người đi mời bọn họ tới. Sau đó tuyên bố: ngày mai, quan phủ sẽ phát cho mỗi người dân trong thành hai mươi cân lương thực cứu trợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT