Khi Cát Trấn Giang nhận được tin, đầu óc hắn gần như trống rỗng.
Hắn không ngờ Khánh Xuyên quân lại cứng rắn đến vậy, thậm chí đã điều quân áp sát thành lũy, vậy mà lại nói rút là rút luôn.
Hắn hơi nghi Đồng Kính đang lừa mình – đến miệng rồi, ai lại bỏ qua miếng thịt mỡ? Nhưng hắn lại sợ nếu thật sự chọc giận Khánh Xuyên, lỡ rơi vào cảnh hai mặt thụ địch thì hậu quả khó mà tưởng tượng.
Thấy vậy, Viên Hoa khuyên nhủ:
“Đại tướng quân, việc này không thể liều được. Nếu lần này ta trở mặt với Khánh Xuyên, e rằng sau này không còn đường lui. Huống hồ đại pháo Khánh Xuyên uy lực cực lớn, nếu lấy được vài khẩu, triều đình tất sẽ vui mừng, địa vị đại tướng quân ở Đại Nhạc cũng theo đó mà tăng. Đây là lần đầu tiên Khánh Xuyên quân đem đại pháo dùng trong chiến sự đối ngoại, không phải cơ hội nhỏ đâu.”
Cát Trấn Giang cũng rất động tâm với mấy khẩu đại pháo đó, chỉ là vẫn lo lắng:
“Chỉ sợ… đã muộn mất rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT