Nhưng để tránh khi thánh chỉ của triều đình được truyền xuống khiến các tướng lĩnh bất mãn, Giả Trường Minh liền triệu tập các chỉ huy doanh đến trước, bắt đầu bịa chuyện lừa gạt:
“Hiện tại loạn quân giết chóc bừa bãi, thế lực hung hãn khó đối phó. Bệ hạ vì trừ hậu hoạn cho chúng ta, e là sẽ đưa người nhà của chư vị vào kinh thành bảo hộ. Kinh thành kiên cố, phòng thủ nghiêm ngặt, là nơi an toàn nhất, mong các vị lượng thứ, đừng để bị lời đồn của loạn tặc mê hoặc!”
Lời này nghe thì có lý, nhưng kẻ có thể sống sót ngoài chiến trường, lại còn làm tới chức tướng lĩnh, sao có thể ngu dốt đến mức tin hoàn toàn?
Nói khéo đến mấy cũng không thể che lấp sự thật rằng Hoàng đế không hề tín nhiệm họ, mà việc đưa người nhà vào kinh thành chẳng qua là bắt làm con tin.
Về điểm này, Giả Trường Minh đã sớm có chuẩn bị.
Chỉ thấy Chu Cần – Chỉ huy sứ của doanh thứ ba nhảy ra đầu tiên hưởng ứng:
“Bệ hạ thánh minh, không quên chúng thần nơi tiền tuyến, nay chúng ta không còn nỗi lo phía sau, càng có thể toàn tâm toàn ý giết địch báo quốc. Tướng quân, ngài không cần nhiều lời, chúng ta tuyệt đối sẽ không trúng kế ly gián của nghịch tặc Khánh Xuyên! Ai mà biết sau mấy tờ tin đồn đó là người hay quỷ? Biết đâu là người nhà bị bắt từ trước, giờ đã bị Khánh Xuyên mua chuộc hòng làm loạn quân tâm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT