Kiều Côn cho in cuốn sách kỹ thuật với số lượng mười ngàn bản, mỗi bản đều đóng dấu quan phủ Khánh Xuyên, sau đó cho phát xuống từng nơi, coi như tài liệu buôn bán.
Chẳng mấy chốc, các thương nhân trong thành Khánh Xuyên đều biết quan phủ sắp tổ chức “Hội chợ kỹ thuật”, tuyên bố sẽ chia sẻ công khai những kỹ thuật tiên tiến hiện có tại Khánh Xuyên.
Tất nhiên, muốn tham dự cũng không phải dễ. Mỗi thương nhân muốn vào hội chợ, cần phải đăng ký trước ít nhất một tháng. Nếu bản thân có kỹ thuật hoặc sản phẩm muốn trình bày, chỉ cần vượt qua thẩm định của quan phủ là được miễn phí tham dự.
Nếu không có gì để chia sẻ mà vẫn muốn vào xem, vậy thì phải nộp trước một trăm lượng bạc để nhận được một tấm thiệp mời có tên thật, cầm thiệp vào cửa.
Trong khoản bạc thu được, năm mươi lượng sẽ dùng làm chi phí tổ chức hội chợ, năm mươi lượng còn lại thì dùng làm tiền thưởng. Phần thưởng sẽ được phân phát theo cấp bậc kỹ thuật hoặc sản phẩm được đem đi triển lãm – thấp nhất mỗi hạng mục cũng được nhận năm mươi lượng, còn cao thì không giới hạn.
Nếu số bạc thu được từ thiệp mời không đủ, quan phủ Khánh Xuyên sẽ bù tiền vào.
Chính hai điều này đã làm giới thương nhân toàn Khánh Xuyên náo động. Mọi người đều không hiểu nổi, rốt cuộc Trần Vân Châu đang tính giở trò gì—nào là chia sẻ kỹ thuật, nào là bỏ tiền túi ra hỗ trợ, lỗ vốn rõ rành rành, vậy có đáng không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT