Từ sau lần quỳ dưới mưa hơn một canh giờ, khớp chân của Qua Tiêu bắt đầu đau nhức, đại phu nói là không trị dứt được, chỉ cần thời tiết không tốt, hễ có mưa là sẽ đau.
Qua Tiêu đưa bức thư tới tay hắn, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Trần Vân Châu hại ta rồi!”
Quản gia kinh hãi, cúi đầu nhìn nội dung trong thư, cũng vô cùng sửng sốt:
“Cái này… chuyện này tuyệt đối không thể để lọt ra ngoài, nếu không Hoàng thượng sợ là… Đại nhân, giờ phải làm sao đây? Sớm biết thế này, tiểu nhân có đánh chết cũng không để người ta đưa thư vào phủ, đều là lỗi của tiểu nhân!”
Sắc mặt Qua Tiêu âm trầm, nhìn chằm chằm bức thư trong tay quản gia, trong lòng giằng co dữ dội.
Rõ ràng bức thư này của Trần Vân Châu chẳng có ý tốt đẹp gì, nhưng nếu hắn chủ động dâng thư lên tay Hoàng đế, thì tuy hiện tại Hoàng đế sẽ không làm khó hắn, nhưng Hoàng đế vốn đa nghi, lỡ sau này hắn ra quyết sách sai hoặc thuộc hạ làm hỏng việc khiến Khánh Xuyên được lợi, Hoàng đế rất có thể sẽ nhớ lại bức thư này mà sinh nghi với hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT