Nếu một ngày nào đó loạn quân đánh lên phía Bắc, hoặc người Cao Xương kéo tới tận kinh thành, hậu quả thật chẳng dám tưởng tượng nổi.
Hắn nuốt một ngụm nước bọt, giọng nói khô khốc:
“Không... Chắc là không đến nỗi nghiêm trọng như vậy đâu.”
Hồ Tiềm khẽ lắc đầu, giọng trầm thấp, mang theo vài phần nặng nề:
“Ta còn chưa dẹp xong Khánh Xuyên. Hỏa lực của Khánh Xuyên thế nào, ngươi cũng rõ. Trong tình cảnh hiện tại, ngươi cảm thấy chúng ta thật sự có thể dẹp yên loạn cục sao?”
“Ta, Hồ Tiềm, nửa đời người phụng sự triều đình, tuy không dám tự nhận là tài năng gì lớn lao, nhưng ít nhất cũng cẩn trọng làm quan, chưa từng làm hổ thẹn chiếc mũ quan trên đầu. Hiện nay nửa đời còn lại, ta cũng muốn nghĩ cho người nhà một chút.”
“Côn Thụy, chúng ta là đồng hương, quan hệ thân thiết chẳng kém gì huynh đệ ruột thịt. Bởi vậy hôm nay ta mới đem lời thật bụng ra nói với ngươi. Ngươi cũng nên suy nghĩ kỹ, nếu muốn trở về, vậy thì cùng nhau về quê đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT