Ngày 24 tháng 11, vào tiết Đông Chí, thành Lộc Châu đã nhiều ngày liền âm u u ám, không thấy nổi một tia nắng mặt trời.
Lộc Châu nằm nơi giao thoa giữa phương Nam và phương Bắc, mùa hè thì oi bức, mùa đông lại rét buốt. Do phía Bắc không có núi non ngăn trở, gió bấc cuốn theo mưa lạnh buốt thổi thẳng xuống, rơi lên vùng đất này khiến người người run cầm cập.
Trong doanh trại quân Tây Bắc, binh sĩ chen chúc trong lều trại, trông ra ngoài chỉ thấy trời mưa phùn mịt mùng, mặt đất ướt đẫm bùn nhão, ngay cả trong lều, chăn đệm cũng ẩm ướt dềnh nước. Hơi ẩm như giòi đục xương, dẫu có nhóm lửa cũng khó mà xua tan.
Điều này khiến những binh lính vốn quen với khí hậu khô ráo của Tây Bắc vô cùng khó chịu.
Họ đã ở phương Nam hơn nửa năm, không ít người bị phát ban, ngứa ngáy khắp người, bệnh sởi hoành hành.
Lính đã khổ, tướng cũng chẳng khá hơn. Giả Trường Minh nhìn mưa dầm không dứt bên ngoài, tức bực đến nhíu chặt mày:
“Trời đông rồi còn mưa dầm suốt mấy ngày, rốt cuộc cơn mưa chết tiệt này muốn kéo dài đến bao giờ?!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play