Không ít đại thần âm thầm cúi đầu thấp xuống.
Trần Vân Châu thì cứng mềm đều không ăn, dọa cũng không sợ, ai trong bọn họ có thể có cách gì hay?
Chìa khóa là ở chỗ, một khi ai đó thật sự đề xuất biện pháp gì, nếu làm không xong, Hoàng thượng rất có khả năng sẽ sai người đó thân chinh đến Khánh Xuyên!
Phải biết, Lỗ công công năm ngoái được cử đi Khánh Xuyên, đến giờ còn chưa thấy bóng dáng quay về. Mấy tháng đầu còn có thư tín báo bình an, sau đó thì hoàn toàn bặt vô âm tín. Giờ còn chẳng biết là sống hay đã... sang thế giới bên kia rồi.
Lỗ công công là thái giám, không vợ không con, nếu thật sự bị lưu lại Khánh Xuyên thì cũng chẳng ai lo. Nhưng bọn họ thì khác! Ai cũng có gia đình, vợ con đầy đủ cả. Một khi đi Khánh Xuyên mà không hoàn thành nhiệm vụ, nhẹ thì đầu rơi ở Khánh Xuyên, nặng thì đầu rơi lúc hồi kinh, mà tệ hơn nữa là còn liên lụy người nhà, cả nhà đi theo mà rơi đầu.
Gia Hành Đế đập bàn một cái, tay run lên:
“Lũ phế vật! Trẫm chỉ mới hỏi chút việc thôi mà đã câm như hến cả lũ! Ngày thường không phải mồm miệng lanh lợi lắm sao? Sao giờ không ai nói một câu? Khụ... khụ khụ khụ...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play