“Còn về quan viên địa phương, giờ phát triển sản nghiệp cũng được đưa vào hệ thống khảo hạch thành tích của họ.”
Nghiêm Hoán thật sự mở rộng tầm mắt. Kinh doanh vốn là việc của đám dân thường làm ăn sinh sống, sao quan phủ cũng phải nhúng tay vào?
Nhưng ngẫm kỹ lại, việc này đúng là có nhiều điểm lợi. Đám thương gia giàu sụ kia kiếm tiền đầy túi, quan phủ chia một phần, không nói gì khác, ít nhất cũng giúp ngân khố quốc gia bớt căng thẳng.
Chỉ là, đây là lần đầu tiên hắn nghe đến chuyện như vậy, dù cảm thấy hợp lý, cũng không biết nên đưa ra góp ý thế nào cho phải.
Thấy vẻ mặt hắn biến hóa liên tục, có vẻ như vẫn đang tiêu hóa đống thông tin này, Trần Vân Châu liền hiểu – tìm Nghiêm Hoán bàn chuyện này e là chưa thể thực hiện ngay được.
Thôi thì cứ quay về Khánh Xuyên trước, bàn bạc lại với Trịnh Thâm và Đào Kiến Hoa. Đến lúc đó, ngoài các hạng mục như đất đai, thuế khóa, dân số, có thể xem xét đưa cả phát triển sản nghiệp, giáo dục, y tế và dịch vụ công cộng vào hệ thống đánh giá thành tích của quan viên địa phương.
Dù sao thì hiện tại cũng chưa vội, phải từng bước mà làm. Trước tiên hãy lo liệu sắp xếp ổn thỏa cho các quân nhân bị thương đã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play