Dập đầu xong, nàng đứng dậy, nhỏ giọng nức nở, từng bước lưu luyến đi theo sau Đinh Kiến ra khỏi thủy tạ, trông cứ như cực kỳ không nỡ rời xa.
Nhưng nếu Đinh Kiến dám gan to quay đầu lại mà nhìn kỹ, thì sẽ phát hiện ánh mắt mấy cô nương xinh đẹp còn lại đều tràn ngập ghen tị, đến mức suýt không nhịn được nữa. Ai mà tình nguyện đi hầu hạ một kẻ tâm tình bất ổn, tàn nhẫn hung bạo, lại còn có xu hướng biến thái chứ?
Sau khi Đinh Kiến và cô gái áo vàng rời đi, Hàn Tử Khôn lại lấy bức thư kia ra, đọc từ đầu đến cuối một lần nữa, vẻ chua chát trong mắt gần như đã ngưng tụ thành thực thể:
"Trần Vân Châu này, đúng là mệnh tốt không tưởng nổi."
“Má nó, hắn rốt cuộc quyên cho Phật Tổ bao nhiêu dầu mè thế hả? Sao ông trời cứ thiên vị hắn như vậy?”
“Lại vớ bẫm một món to thế, Trịnh Ký sao không đem binh đến góp sức cho lão tử chứ? Nếu Trần Vân Châu cho được, lão tử sẵn sàng cho gấp mười lần!”
...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play