Các đại thần càng như ve sầu mùa đông, mỗi lần lên triều chẳng khác gì lên đoạn đầu đài, chỉ sợ ngọn lửa giận của Hoàng đế bùng lên sẽ thiêu tới chính mình.
Người chịu trận đầu tiên, vẫn là Qua Tiêu.
Bởi vì chủ ý kia là do Qua Tiêu dâng lên. Khi trước Gia Hành Đế từng tán thưởng hết lời, nay không thấy được kết quả như mong đợi, liền lại bất mãn bấy nhiêu.
Ánh mắt hắn lạnh lùng quét đến Qua Tiêu:
“Qua Thượng thư không có gì muốn nói sao? Còn có Vương An, tên Lỗ Hổ kia chẳng phải do ngươi tiến cử? Gì mà Trần Vân Châu cùng hắn đồng hành trở về kinh, đi ngang Nhân Châu, thấy nơi ấy hỗn loạn mới tạm dừng, sau lại gặp kẻ kia chân thương nên mới nán lại? Theo như lời hắn, trẫm còn nên phong thưởng Trần Vân Châu chắc?”
“Hai tháng bị thương hai lần cùng một chỗ, Qua Thượng thư, lời này, ngươi tin được sao?”
Qua Tiêu á khẩu không nói được gì. Lỗ công công kia, rốt cuộc là thật ngu hay giả vờ hồ đồ, mà có thể viết một bức thư như thế gửi về kinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play