Dương Minh phản ứng chậm nửa nhịp, nhưng từ thái độ của Chiêm úy cũng đã hiểu rõ ý đồ thực sự của Trần Vân Châu, lập tức quỳ xuống tỏ lòng trung thành.
Trần Vân Châu đưa tay đỡ hai người đứng dậy:
“Hai vị, Khánh Xuyên sẽ không từ bỏ Định Châu, ta, Trần Vân Châu, cũng tuyệt không từ bỏ Định Châu. Tái thiết Định Châu, để bá tánh ai ai cũng có ruộng cày, có áo mặc, ấy chính là mục tiêu của chúng ta. Chúng ta cùng nhau thực hiện mục tiêu đó.”
“Vâng, đại nhân. Thuộc hạ lập tức đi tập hợp những bá tánh còn khoẻ mạnh, đưa bọn họ quay lại Định Châu. Dương quán chủ sẽ dẫn nhóm thứ hai đi sau, hiện giờ trong trại người quá đông, tốt nhất cách vài ngày lại đưa đi một đợt.” – Chiêm úy chủ động nói.
Trần Vân Châu gật đầu:
“Không tồi. Vậy ngươi tổ chức nhóm đầu tiên quay về Định Châu. Ta sẽ cho người chuẩn bị một ít bánh bột ngô, Khánh Xuyên bên này cũng sẽ cử người mang hạt giống, lương thực cùng nông cụ sang. Các ngươi dọn sạch một vài cánh đồng, cứ gieo trước một ít hoa màu, để đám người quay về sau còn có cái mà ăn.”
“Ngoài ra, những điều cần lưu ý trong việc phòng bệnh, nhất định phải ghi nhớ trong đội. Quay lại Định Châu, nếu gặp thi thể người hay động vật, đều phải thiêu huỷ. Tuyệt đối không được ăn thịt động vật chết, nước uống cũng phải dùng nước giếng đã lọc rửa kỹ, rồi đun sôi lên mới được uống. Nhớ kỹ, tuyệt đối không được uống nước lã. Người trong trại bị nhiễm bệnh phần lớn đều vì những điều này...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play