Ngày 30 tháng Sáu, bọn họ đến Đào Tiên trấn đúng giờ.
Bên cạnh Đào Tiên trấn có một ngọn núi cao chừng năm sáu trăm mét, từ chân núi đến đỉnh đều trồng đầy cây đào. Hiện đang là mùa đào chín, trên cây treo đầy những quả đào đỏ hồng căng mọng, nhìn thôi đã khiến người ta thèm thuồng.
Một lão nông đang làm việc trong vườn thấy có quan lớn đến, liền hái một rổ đào lớn nhất mang tới dâng.
Tiền Thanh Vinh tiện tay lau lau quả đào lên áo rồi cắn một miếng:
“Ngọt thật đấy, ngon quá! Lâm tướng quân, ngài có muốn ăn thử một quả không?”
Lâm Khâm Hoài thỉnh thoảng thật sự không hiểu nổi vị Tiền tri phủ này. Rõ ràng xuất thân công tử quý tộc chốn kinh thành, vậy mà chẳng hề có chút kiểu cách nào, ai cũng có thể trò chuyện thân thiết, ăn uống thì không cầu kỳ, đường xa cũng không kêu than vất vả.
Ai, mong lần này xong việc, tên nhóc này có thể chịu an phận một chút. Chứ cứ tiếp tục thế này, sớm muộn cũng bị hắn dọa chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT