Thực ra, con số thương vong này đã xem như không tệ.
Trần Vân Châu gật đầu:
“Trợ cấp cho thân nhân binh sĩ tử trận nhất định phải thực hiện đúng chỗ. Những người bị thương nặng, mất đi sức lao động, thì cấp cho họ ruộng đất, nhưng không được phép mua bán. Chỉ có thể tự mình canh tác hoặc thuê người, để đảm bảo cuộc sống cơ bản.”
Bằng không, lỡ như họ vì lý do nào đó bán đi, sau này biết lấy gì mà sống?
Một người vài mẫu ruộng, nếu trong nhà còn người có sức lao động thì có thể tự cày cấy, bớt được thuế ruộng. Còn nếu trong nhà không ai lao động nổi, cho thuê cũng được vài trăm cân lương thực mỗi năm, đủ đảm bảo cuộc sống cơ bản.
“Được, người tàn tật ta sẽ sắp xếp cho vào xưởng.” Trịnh Thâm đáp.
Hai người lại bàn bạc thêm các việc hậu chiến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play