Người Khánh Xuyên sinh ra và lớn lên tại bản địa, thân phận tuyệt đối không có vấn đề gì.
“Chuyện này đều là tiểu nhân sai sót, tiểu nhân chưa điều tra rõ ràng bọn họ có phản tâm hay không, đã vội vàng thỉnh đại nhân đến đây, suýt chút nữa gây nên đại họa. Xin đại nhân trách phạt.”
Viên Đại Hải quỳ gối xuống, dập đầu tạ tội.
Hắn cam tâm chịu phạt. Nếu đại nhân có mệnh hệ gì, hắn chính là tội nhân thiên cổ của Khánh Xuyên. Hiện tại hắn chỉ biết thầm may mắn, may mà đại nhân thân thủ lanh lẹ, phản ứng kịp thời, mới không bị thương.
Trần Vân Châu thản nhiên nói:
“Việc này không thể hoàn toàn trách ngươi, nhưng ngươi đích thực có sơ suất, hắn giấu chủy thủ trên người mà ngươi lại không phát hiện. Nể tình là lần đầu tiên phạm lỗi, chờ chuyện này kết thúc, ngươi tự đi lĩnh mười quân côn.”
Tiêu Huy cả hai chân đã phế, thân thể suy yếu, nằm liệt giường không nhúc nhích, thân phận thì không có nghi vấn, ai sẽ nghi ngờ một kẻ yếu đuối như hắn?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT