Cát Hoài An vô cùng kinh ngạc, không nhịn được hỏi: “Đại ca, lần này chúng ta thật sự là nhằm vào Khánh Xuyên, không phải Hưng Viễn sao?”
Cát Trấn Giang mỉm cười nhàn nhạt: “Đương nhiên. Hoài An, đây gọi là binh bất yếm trá, xuất kỳ bất ý. Nhân lúc toàn bộ sự chú ý của thiên hạ đổ dồn về Hưng Viễn chúng ta lại đi nước cờ ngược lại. Phải học lấy điểm ấy. Chỉ cần bắt được Khánh Xuyên, Hưng Viễn không còn chỗ dựa, có thể trụ được bao lâu nữa?”
“Chuyện này tuyệt đối cơ mật, ngoài những người trực tiếp thi hành nhiệm vụ, không được để lộ nửa lời. Khánh Xuyên Quân phát triển quá nhanh, nếu không diệt trừ sớm, sau này muốn nhổ tận gốc sẽ rất khó.”
Liên tiếp hai lần thất bại dưới tay Khánh Xuyên Quân khiến Cát Trấn Giang coi họ là mối họa. Giường không thể có hai người ngủ, Khánh Xuyên Quân nhất định phải tiêu diệt, Khánh Xuyên cũng nhất định phải đoạt lấy.
Hắn cố tình tung tin giả về việc tấn công Định Châu, cố ý để Hàn Tử Khôn ra mặt phản đối, tất cả đều là chiêu nghi binh nhằm làm tiêu hao sức lực và sự cảnh giác của Khánh Xuyên Quân.
Cát Hoài An vừa kích động vừa nghi hoặc: “Đại ca yên tâm, ta biết đại cuộc là quan trọng, lần này nhất định sẽ không vì Hàn Tử Khôn mà tranh cãi nữa. Nhưng vì sao phải giấu cả các tướng trong quân? Chẳng lẽ trong số đó có người phản bội?”
Cát Trấn Giang lắc đầu: “Không hẳn là vậy. Nhưng từ khi chúng ta từ Giang Nam tiến vào Hoài Châu, binh lực tổn thất nặng nề, phải tuyển thêm quân từ Kiều Châu, Hoài Châu và Hưng Xa. Những binh lính mới này tuy nói là theo chúng ta, nhưng chưa chắc đã đồng tâm đồng lòng. Ta nghi ngờ trong số họ có người bí mật liên lạc với Khánh Xuyên Quân, nên mới cố tình tung tin giả để mê hoặc địch, làm họ lơi lỏng cảnh giác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT