Như thế!
Trần Vân Châu vỗ trán cười khổ:
“Quả nhiên không bằng Hạ huynh thông minh sáng suốt. Việc này xin phiền Hạ huynh lo liệu. Ân tình này, Trần Vân Châu ta xin ghi nhớ. Mai sau nếu Hạ huynh cần ta ra sức, cứ việc mở miệng!”
Hạ Hỉ Dân cười ha hả:
“Trần đại nhân vì Khánh Xuyên mà xông pha, bảo hộ cả nhà cửa quê hương chúng ta, tại hạ vô cùng khâm phục. Việc này vốn cũng vì sự an nguy của Khánh Xuyên, ta thân là người Khánh Xuyên, mạo chút hiểm nguy cũng chẳng đáng kể gì. Đại nhân chớ để trong lòng.”
Lời thì nói vậy, nhưng thật tình mà nói, có mấy ai có thể mang cả nhà ra đi giữa lúc gió tanh mưa máu?
Qua hoạn nạn mới rõ lòng người. Hạ Hỉ Dân có thể gánh vác trọng trách này, khiến Trần Vân Châu khâm phục vô cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play