Trịnh Thâm vừa ra ngoài trở về, thấy Đào Kiến Hoa mặt mày rối rắm thì bước tới hỏi:
“Đào đại nhân gặp khó khăn gì sao?”
“Không phải,” Đào Kiến Hoa khóe miệng nhịn không được mà nhếch lên, “Trịnh tiên sinh, tin vui! Cát gia quân hình như sắp lui binh rồi. Chỉ là đại nhân mới vừa chợp mắt chưa đến một canh giờ, ta không chắc có nên quấy rầy ngài ấy hay không.”
Trịnh Thâm nghe được tin tốt này, trên mặt cũng bất giác nở nụ cười:
“Thật sao? Vậy thì nhất định phải báo cho đại nhân. Tin tức này mà biết, ngài ấy sẽ ngủ yên hơn.”
Tuy nói gần đây họ đã liều mình giữ vững Khánh Xuyên, chủ động xuất kích, thiêu cháy lương thảo Cát gia quân, thậm chí đánh tan một đội tám ngàn quân, chém rơi cả tướng lãnh… nhưng tổn thất của phe mình cũng không nhỏ. Nếu chiến sự còn tiếp diễn, bọn họ cũng không dám chắc có thể ngăn được đợt tấn công tiếp theo.
Đào Kiến Hoa thấy lời Trịnh Thâm có lý, gật đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT