Rất nhanh, những người được phái đi lần lượt mang về một số tin tức rời rạc. Kết hợp với tình báo Kiều Châu gửi đến, cùng lời kể của các thương nhân qua lại, Trần Vân Châu và mọi người đại khái cũng đã nắm được tình hình.
Vào đầu năm, sau khi đại quân Sở Thao đánh bại Cát gia quân, quân Cát gia tan tác khắp nơi, dọc đường đi cướp bóc mấy châu huyện. Cuối cùng, tại huyện An Bình, bọn chúng đụng độ kịch liệt với vạn quân truy binh của triều đình.
Quân triều không địch lại, hơn phân nửa chết trận, chỉ còn sót lại một bộ phận nhỏ chạy thoát.
Cát gia quân nhân lúc đó bén rễ ở An Bình, rồi lấy huyện này làm trung tâm, chiêu binh mãi mã, không ngừng mở rộng thế lực. Hiện tại đã chiếm lĩnh sáu thành trì gồm huyện An Bình, huyện Nông Sơn, huyện Bạch Đầu, thuộc Hoài Châu và Hưng Viễn Châu, thậm chí còn đang áp sát về phía Hưng Viễn Châu.
Châu Hưng Viễn lúc này còn lo chưa xong thân mình, sao còn tâm trí đâu mà phái người đi báo tin cho các châu phủ lân cận để tránh nạn?
Cát gia quân quả thật chọn thời điểm quá khôn khéo. Năm nay vùng Nam bộ mưa thuận gió hoà, được mùa, lương thực dồi dào. Chúng vừa khéo đánh tới vào dịp mùa thu, thóc gạo còn chưa kịp chuyển vào kinh, thế là tiện nghi rơi hết vào tay bọn chúng.
Chỗ lương thực này chính là cơ hội để chúng phát triển lớn mạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT