Khánh Xuyên phủ tuy lần này gặp họa, quy mô tổn hại không lớn, nhưng việc đón tiếp hơn mười vạn nạn dân, thậm chí còn có thể nhiều hơn, nhu cầu lương thực quả là con số cực kỳ khổng lồ. Một khi sơ suất, rất dễ khiến giá lương thực địa phương biến động dữ dội.
Lương thực không giống như những vật phẩm khác, không thể nói thiếu một phần thì giá chỉ tăng một phần.
Người không ăn sẽ đói mà chết, một khi khan hiếm lương thực, giá cả sẽ tăng vọt đến khi không ai mua nổi mới thôi. Khi đó tăng bao nhiêu, chẳng ai dám đoán chắc.
Để tránh giá lương ở Khánh Xuyên dao động mạnh, ảnh hưởng đến sinh hoạt thường nhật của dân chúng, Trần Vân Châu mới cho người mời Hạ Hỉ Dân đến phủ bàn bạc.
“Mua lương sao?” Hạ Hỉ Dân cười hỏi, “Không biết đại nhân cần bao nhiêu? Tiểu nhân có thể gom cho đại nhân chừng mấy ngàn thạch.”
Nghe thì có vẻ không ít.
Nhưng nếu tính đến việc có đến hơn mười vạn nạn dân, chia số lương thực đó bình quân đầu người, e là mỗi người chỉ nhận được hơn chục cân. Có dè xẻn lắm cũng chưa cầm cự nổi một tháng, rõ ràng là không đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT