Kiều Côn đại khái cũng hiểu ý của Trần Vân Châu, liền dẫn theo hai thợ thủ công, tháo bánh xe gỗ của xe đẩy tay xuống, lắp thử ổ trục bi vào. Trong quá trình còn gặp vài bước sai lầm, phải tháo ra làm lại, chỉnh đi sửa lại không ít lần, cuối cùng cũng thành công.
“Đại nhân, thành rồi! Có thể di chuyển, xe này linh hoạt ghê gớm, dưới bánh xe đẩy nhẹ một cái liền chạy!” Kiều Côn chỉ dùng một tay đẩy thử, lập tức cảm nhận rõ khác biệt.
Trước đây bánh xe bằng gỗ, mỗi lần đẩy đều cực kỳ tốn sức, lần này thì khác, nhẹ như không, một tay là đủ.
Trần Vân Châu cười cười: “Chở thử mấy khối đá xem sao.”
Kiều Côn lập tức bê bốn khối đá to như chậu rửa mặt chất lên xe, rồi đẩy thử một vòng. Tuy có hơi vất vả, nhưng vẫn đủ sức kéo đi. Sau khi kéo xong một vòng, Kiều Côn kích động nói: “Đại nhân, thứ này thật sự tốt lắm, tiết kiệm bao nhiêu là sức lực. Nếu là trước kia, chở từng này đá, tiểu nhân chắc phải nghỉ mấy lần.”
Trần Vân Châu cười nhạt: “Tác dụng lớn nhất của ổ trục bi chính là giảm ma sát, tiết kiệm sức lực.”
Kiều Côn ngơ ngác cười, câu đầu không hiểu, nhưng mấy chữ cuối nghe rõ ràng, liền gật đầu như giã tỏi: “Đúng đúng, quả thực đỡ tốn sức nhiều lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play