“Đứa nhỏ ngốc, nàng là chất nữ của mẫu thân, mỗi ngày ta khen ngợi nàng là điều nên làm. Nhưng nếu nàng là con dâu của ta, tự nhiên không thể dung túng như thế. Nàng từ nhỏ được nuông chiều, gả vào nhà ta mà còn tiếp tục cung phụng nàng, vậy về sau ta làm sao an tâm cho được? Những lời này cũng là nói cho con nghe, con mai sau gả vào nhà người ta cũng phải hiểu rõ, đừng nghĩ rằng lấy được hôn sự tốt là có thể an nhàn hưởng phúc. Con đã vất vả tuyển tú, giành được một mối hôn sự tốt đẹp như thế, sau khi vào cửa càng phải hiểu chuyện, gánh vác bổn phận cho tròn.” – Khúc thị nói, kỳ thực trong lòng vẫn chưa hoàn toàn yên tâm với nữ nhi. Nếu có thể, bà thà để nàng mãi mãi không gả, ở dưới cánh chim mẹ, bình an sống qua ngày.
Chỉ là, con cái rồi cũng phải lớn, rồi cũng phải bay đi. Bay càng xa, càng cao, thì càng tốt.
Ngọc Đồng khẽ gật đầu:
“Nữ nhi đã rõ, nương.”
Nghĩ đến phải xa cách mẫu thân, lòng nàng lại chùng xuống, trong dạ quyến luyến không nguôi, một chút cũng chẳng muốn rời xa Khúc thị.
Khúc thị sau đó đi trước đến chỗ Lý thị cáo từ. Lý thị tất nhiên cười nói đồng ý, chất nữ mai này gả vào hoàng thất, bản thân lại là đại tẩu, lo liệu chu toàn cũng là lẽ thường. Tiếp đó, Khúc thị lại quay về nhà mẹ đẻ, đến bái kiến Khúc lão phu nhân, Phùng thị và Nhị cữu mẫu để cáo biệt, cũng thay mặt nói về hôn sự của Ngọc Đồng. Phùng thị an ủi em dâu, hứa sẽ thường xuyên sai người sang thăm.
Trương Côi cũng một lần nữa cam kết khiến phụ mẫu yên tâm, đảm bảo sẽ chăm sóc muội muội chu toàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT