Ngọc Phượng và Ngọc Hàm vốn không phải hạng người thích nói lời gièm pha, đối với các tỷ muội trong nhà cũng không thân thiết là bao. So ra, Ngọc Hàm còn đỡ hơn đôi chút, chứ Ngọc Phượng thì xưa nay chưa từng nghe nàng có qua lại thân thiết với ai.
Kỳ thực, cả hai nữ nhi của Vương thị đều chẳng giống nàng mấy phần. Gần đây, Ngọc Hàm đã bắt đầu thường xuyên lên thỉnh an Bạch phu tử, thoạt nhìn vị Bạch phu tử này cũng rất có cảm tình với nàng.
Ngọc Hàm có lần giới thiệu với Bạch phu tử:
“Ba vị tân sinh vừa nhập học đều là tỷ muội nhà chúng ta – là con gái Tam bá và Ngũ thúc trong tộc.”
Bạch phu tử là một nữ nhân độ chừng bốn mươi, thân hình gầy gò, ít cười ít nói. Khi ánh mắt lướt qua Ngọc Đồng, cũng chỉ hơi nhàn nhạt liếc một cái, không tỏ thái độ gì. Thực chất, khảo hạch cũng không khó: chỉ cần viết một đoạn chữ to chữ nhỏ cho chỉnh tề, lại đọc thuộc một thiên khuyến học phú là đủ.
Cả ba đều thuận lợi vượt qua. Đến buổi học nhạc khí chiều hôm đó, Ngọc Đồng đánh đàn vượt tiêu chuẩn, khiến trong lòng Ngọc Thi không khỏi kinh ngạc. Không phải nói nàng lớn lên nơi thâm sơn cùng cốc hay sao? Cớ sao phong thái lại chẳng hề tầm thường?
Trừ ngày đầu tiên phải học cả ngày, từ hôm sau trở đi, những vị cô nương dự tuyển tú chỉ cần học buổi sáng, còn lại Ngọc Giai là phải tự mình đến lớp. Ngọc Đồng dặn dò muội:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT