Nghĩ lại, nếu đổi lại là nữ nhi của nàng phải theo con rể đi chịu khổ tha hương, e là nàng cũng chẳng thể yên lòng nổi.
Không ngờ hắn đến Khâm Châu năm năm, thật sự làm nên một phen sự nghiệp. Ít nhất trong việc nông tang và kiến thiết, hắn cũng có chút thành tựu, còn hỗ trợ tu sửa đường sá. Khi hắn cùng Liễu thị rời khỏi Khâm Châu, bá tánh nơi này còn tặng cả vạn dân tán che mưa tiễn biệt.
Ngay cả Liễu thị cũng có phần quyến luyến. Dân phong nơi này thuần hậu, dù khi mới tới còn nhiều điều không quen, nhưng bao năm qua, nàng đã xem nơi đây như nhà.
“Đi thôi.”
Trọng Ca Nhi giục ngựa trở về phủ. Trong phủ đã sớm tân trang lại sân viện đón họ hồi kinh. Hắn nhìn sang thê tử mỉm cười đắc ý, trong lòng liền biết cha mẹ nhất định sẽ ân cần nghênh đón hai người.
Lẫm Ca Nhi cười tươi, kéo theo Hô Ca Nhi chạy nhảy khắp nơi, huynh đệ tiểu ca hai người thân thiết vô cùng.
Hắn nhìn phụ thân, vẫn như xưa không có thay đổi gì. Mẫu thân lại càng vậy, vừa thấy đã nắm tay Liễu thị không ngừng dặn dò, nói nàng vất vả rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT