Các nàng cùng nhau ra ngoài ăn trái cây, vịt quay, rồi uống nước đậu xanh giải nhiệt. Trước mặt hai vị biểu ca, Ngọc Kỳ hôm nay lại không còn cáu kỉnh như trước, mà Đào Tâm Mi cũng cố gắng hòa nhã hơn, chủ động sinh động không khí. Dù sao Ngọc Kỳ là tiểu thư khuê các, nàng cũng không thể cứ ngồi đó mà không mở lời lấy một câu.
Kiến Quốc hầu thế tử còn dễ tiếp chuyện, nói chuyện với chàng có thể nói được vài câu. Chỉ có Lý Nhị công tử là rất trầm mặc, nên Đào Tâm Mi bèn cố ý hướng về phía chàng, dịu dàng cất lời vài lần.
Không ngờ Ngọc Kỳ lại không vui, còn trừng mắt với nàng:
“Đủ rồi, Đào biểu tỷ, đừng ồn ào nữa. Nhị biểu ca vốn không thích nói chuyện, tỷ đừng làm phiền chàng mãi. Tỷ tưởng đây là quê Bồ Châu của tỷ, nơi nào cũng có thể nói nhăng nói cuội sao?”
Kiến Quốc hầu thế tử dường như cũng đã quá quen với kiểu nữ tử khó chiều thế này, chỉ mỉm cười mà không lên tiếng. Ngược lại, vị Lý Nhị công tử ít lời kia lại nói một câu công đạo:
“Ngọc Kỳ, nàng cũng là biểu tỷ của muội, sao muội có thể nói như thế?”
“Nhị biểu ca, nhưng muội đâu có nói sai gì.” Ngọc Kỳ lí nhí đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT