“Phu thê bọn họ cùng nhau ra ngoài?” Ngọc Đồng quay sang hỏi Xuân Anh.
Xuân Anh gật đầu xác nhận.
Ngọc Đồng mỉm cười, nhẹ giọng nói:
“Phu thê tuổi trẻ nên ngày ngày quấn quýt bên nhau mới phải. Khi xưa ta không có điều kiện này, giờ ta đã là bà bà, tự nhiên hi vọng nhi tử và tức phụ có thể hòa thuận vui vẻ ở chung.”
Xuân Anh thầm nghĩ: Đây mới gọi là một vị bà bà tốt. Có những người một lòng chỉ muốn đè đầu con dâu, không cho nàng ngóc đầu lên nổi. Nếu con dâu không có bản lĩnh thì thôi, nhưng nếu gặp phải người có bản lĩnh, đến khi mẹ chồng nàng dâu bất hòa, còn kéo theo nhi tử cũng chẳng hiếu thuận mình, như vậy cả nhà đều chẳng được yên ổn.
Cho nên mới nói: “Nhà có hiền tức, phúc ba đời”, câu này quả thật không sai.
Nhìn xem vương phi hiện giờ cùng lão Vương phi vẫn hòa thuận, nay lại đối với con dâu cũng tốt, mà thế tử phi lại là người biết lý lẽ, về sau ắt có qua có lại, không chỉ vì đạo hiếu, mà còn là thật lòng thật dạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play