Mỗi người đều có khuyết điểm riêng, mà khuyết điểm của Tống thị lại nằm ở dung mạo. Kỳ thực, nàng cũng không đến mức dung nhan tầm thường, chỉ là những mặt khác như tài hoa, gia thế đều quá xuất sắc, khiến cho nhan sắc của nàng trở nên đối lập rõ rệt, không thể sánh kịp. Bởi thế nên trong lòng nàng luôn quy hết mọi chuyện không như ý trong đời vào gương mặt không nổi bật kia.
Tuy vậy, Tống thị lại là người rất biết nhìn thực tế. Nàng biết bản thân đã gả vào làm chủ mẫu Trương gia, liền gắng hết sức quản lý trong ngoài, khéo léo khiến Trương Niệm Thành phải nghe lời, còn chủ động đưa hai tỳ nữ bên cạnh mình cho chàng làm thông phòng. Đồng thời, nàng cũng khéo léo kết thân cùng các nữ quyến trong phủ An Bình Hầu, quan hệ đều vô cùng tốt đẹp. Ngay cả Lý thị khi nhắc đến cháu dâu này cũng phải giơ ngón tay cái tán thưởng.
Còn Niệm Thành đối với Tống thị, cảm giác lại nhàn nhạt. Việc gì nàng cũng làm chu toàn, song có hay không chân tình, thân là trượng phu nằm gối đầu bên cạnh, chàng cũng nhìn ra được. Huống hồ Niệm Thành lại là người lớn lên rất giống Ngọc Đồng, càng lớn càng lộ rõ khí chất. Từ nhỏ chàng đã được mẫu thân nuôi dạy, tính tình vốn ôn hòa mềm mỏng, thậm chí có phần nhu nhược. Nhưng kể từ khi mẫu thân bị đuổi về Ích Châu, chàng liền trong một đêm trưởng thành.
Thấy Tống thị từ trong cung trở về, Niệm Thành buông quyển sách trong tay xuống, nhàn nhạt hỏi:
“Sao giờ này mới hồi phủ?”
“À, là Hoàng hậu giữ lại, nên về trễ một chút.” – Tống thị vừa đáp vừa nhìn gương mặt tuấn tú của chàng, ánh mắt thoáng có chút thất thần.
Niệm Thành khẽ gật đầu, rồi tiếp lời:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play