“Được, ngươi nói cũng phải.” Lão Vương phi chỉ cần Ngọc Đồng không phản đối là đã xem như đồng ý. Chuyện này sớm muộn gì cũng phải quyết định. Nếu Quân Đình có thể vào phủ, về sau ít nhất còn được yên ổn, không đến nỗi giống phụ thân nàng, đầy sân nữ nhân, để Triệu Lăng mỗi ngày phải quản lý vất vả chẳng khác gì gà đá nhau.
Ngọc Đồng mỉm cười nói: “Mẫu phi, tiết trời hiện giờ oi nóng, chẳng bằng để Phúc tỷ nhi bồi ngài ra thôn trang tránh nắng thì hơn?”
Lão Vương phi nghe vậy trong lòng cũng động ý.
Trở về phòng, Ngọc Đồng liền gọi Sơ ca nhi và Phúc tỷ nhi đến, nàng đem chuyện xảy ra đêm nay kể lại rõ ràng: “Tiểu cô các ngươi không cùng ta nói một lời, liền trực tiếp tới chỗ lão Vương phi, lại còn cố ý nhắc đến chuyện muốn đính hôn Thục ca nhi cùng Quân Đình. Các ngươi nói xem, đệ đệ các ngươi chẳng lẽ còn phải để nàng chọn lựa?”
Sơ ca nhi vốn cũng không thích vị tiểu cô kia. Nàng bề ngoài tỏ vẻ yêu thương các cháu trai, nhưng ai tinh mắt đều nhìn ra nàng thiên vị. Đối với huynh trưởng – người sẽ thừa kế Vương phủ – thì đặc biệt tốt, ban đầu đối xử tam bào thai cũng không tệ, nhưng sau khi Thục ca nhi dần dần lộ rõ tài năng, nàng lại một mực thiên vị Thục ca nhi. Tưởng bản thân khéo che giấu, nào ngờ người ngoài sớm đã nhìn thấu.
“Con thấy Quân Đình với Thục ca nhi không hợp chút nào.” Phúc tỷ nhi cũng bắt đầu nêu ý kiến.
Từ sau khi huynh muội nàng tròn mười tuổi, mẫu thân đã không còn xem các nàng là tiểu hài tử, chuyện lớn trong nhà đều để các nàng tham dự bàn bạc. Trước kia Phúc tỷ nhi tính tình có hơi mạnh mẽ, nay nhờ được mẫu thân khích lệ mà càng thêm chững chạc, có chủ kiến rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT