Lúc bắt đầu chiêu sinh, Uông Thục Nhi cảm thấy vô cùng kỳ quái – thế nào mà người đến đều là muốn học võ nghệ? Nàng cũng hết cách, nhà cửa đã thuê xong, tiên sinh cũng đã mời đến, chỉ đành khai giảng theo kế hoạch.
Nhưng lạ kỳ là những người kia không ai đến đọc sách, toàn bộ đều muốn học quyền cước. Chỉ có một hai người thật sự tới đọc sách, nàng liền xem như bảo vật mà nâng niu dạy dỗ. Còn đám người đến học võ kia, nàng cũng chẳng thèm bận tâm.
Người Tín Quận Vương phủ giám thị gần đó cũng không phát hiện điều gì dị thường, bọn họ cũng không biết rằng sau lưng Phượng Cô lại có liên hệ với Tề Vương. Nhưng Viên gia thì biết rất rõ.
Bởi vì trước đây Thái tử từng căn dặn Viên gia lưu ý Tề Vương cùng Phượng Cô. Tuy rằng Hoàng hậu là mẫu nghi thiên hạ, cũng là niềm kiêu hãnh của Viên gia, nhưng người Viên gia thừa hiểu vinh nhục của họ gắn chặt với Thái tử. Nếu Thái tử không kế vị được, thì dẫu Hoàng hậu có là mẫu nghi thiên hạ, cũng chẳng còn bao nhiêu giá trị, sớm muộn cũng phải thoái vị nhường chỗ.
Tề Vương lớn tuổi hơn Thái tử, lại là do biểu muội của Hoàng thượng – người thuộc mẫu tộc – sinh ra, điều này đối với Thái tử mà nói không phải tin tức tốt lành gì. Nhất là gần đây triều đình mở lại cấm hải, việc này lại giao cho Tề Vương xử lý – tương lai Tề Vương có thể lợi dụng cơ hội này nắm trong tay không ít tài phú.
Đó vẫn chưa phải là tất cả. Điều then chốt nhất chính là binh quyền tại Phúc Kiến. Nếu thật sự để Tề Vương nắm được một lực lượng không nhỏ, thì dù Thái tử có thông minh cỡ nào, cũng sẽ khó lòng chống đỡ được.
Cho nên Viên gia gần như mừng thầm khi thấy nhóm người kia đều chăm chỉ học võ. Bọn họ còn âm thầm "quạt gió thêm củi", để người trong nhà giả danh làm sư phó, trà trộn vào để dạy đám hài tử quyền cước công phu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play