Bạch phu nhân thẹn thùng cười: “Chàng đối với con, kỳ thực rất tốt.” Bao năm qua đều toàn tâm toàn ý với nàng, tuy có hơi nghiêm túc nhưng lại vô cùng tôn trọng.
Nhìn thấy nữ nhi như vậy, Tín Quận Vương phi cũng yên tâm, cười nói: “Con cứ ở lại nhà vài ngày cho thoải mái. Đệ muội con là người rất chu toàn, Nhã Lễ với Sơ ca nhi là huynh muội, để hai đứa nhỏ gần gũi nhiều một chút.”
Bạch phu nhân cười đáp: “Được, con đều nghe mẫu thân dặn bảo.”
Tới buổi tối, các hài tử không đến đây dùng bữa, đều ở phòng mình ăn. Thời tiết trở lạnh, Ngọc Đồng cũng lo hài tử cảm phong hàn. Sau bữa cơm, nàng đích thân đưa phu thê nhị tỷ đến phòng khách.
“Nếu nơi này có gì chưa ổn, nhị tỷ cứ việc gọi người tìm muội, hoặc gọi Hoa mụ mụ cũng được như nhau.”
Bạch phu nhân vốn là người biết điều, lập tức cười: “Đêm nay gió lớn, đệ muội nên trở về nghỉ ngơi sớm. Tỷ xem nơi này bày trí cũng rất ổn, vất vả muội và đệ đệ rồi.”
“Kia nhị tỷ, nhị tỷ phu nghỉ ngơi cho tốt. Muội cáo lui trước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play