Nhỏ nhất là Quý ca nhi, thông tuệ khôn khéo, liền vội vàng cười ngọt ngào nịnh nọt: “Đã biết, ca ca. Ca ca là tốt nhất.”
Phúc tỷ nhi thì cầm một khối điểm tâm đút cho đại đệ Trọng ca nhi ăn, đệ đệ này cả ngày như cục pin không hết năng lượng, ngày nào cũng cầm một thanh tiểu mộc kiếm chạy khắp nơi.
Thục ca nhi thì lại là tiểu đuôi theo sau đại ca Sơ ca nhi, hễ thấy đại ca ngồi ở đâu là hắn cũng phải lẽo đẽo theo đến đó.
Tóm lại, trong chiếc xe ngựa ấy, tiếng cười nói vui vẻ của bọn nhỏ rộn rã vang lên, cơ hồ muốn đem cả xe ngựa lật tung. Ngọc Đồng ngồi trong xe hơi khép mắt nghỉ ngơi. Phía bên kia thì trái ngược hẳn, tịch mịch vắng vẻ, Xuân ma ma đã đem toàn bộ cửa hàng mà Ninh phủ từng mở lúc trước gom mua lại, nay Hội Ninh phủ đã không còn hoang tàn như ngày đầu mới tới. Những cửa hàng Uông Thục Nhi có trong tay hiện giờ đều đã bán được mấy ngàn lượng bạc.
Xuân ma ma đã đổi toàn bộ số đó thành ngân phiếu đưa nàng, Uông Thục Nhi khẽ cười: “Về sau, đây chính là vốn liếng để chúng ta an cư lạc nghiệp.”
Nàng thật sự chưa từng nghĩ tới, vị trượng phu như tiên nhân kia, đối đãi với nàng dịu dàng đến thế, vậy mà cuối cùng lại cùng biểu tỷ của nàng – Trương Ngọc Hàm – dây dưa không dứt. Bao nhiêu tiểu nha đầu bò lên giường hắn đều bị hắn ghét bỏ, lại duy chỉ cùng Trương Ngọc Hàm thành đôi, đúng là trò cười lớn nhất thiên hạ.
Đã từng, còn có không ít danh môn khuê tú liếc mắt đưa tình với trượng phu nàng, nhưng hắn trước sau chỉ yêu một mình nàng. Quả nhiên đúng như lời Bạch phu tử từng nói, tình cảm của nam nhân vốn mong manh ngắn ngủi, mọi thứ đều có thể chẳng phải của mình, chỉ có sách là vĩnh viễn làm bạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT