Thích phu nhân vốn là người khéo léo lanh lợi, vừa gặp đã thân thiện chào hỏi Ngọc Đồng, lại lập tức sửa lại cách xưng hô, gọi nàng là Đô chỉ huy sứ phu nhân, hiển nhiên là đã sớm nghe danh Triệu Quần, thật tâm kính trọng năng lực của chàng, chứ không phải chỉ bởi thân phận thế tử.
“Đô chỉ huy sứ phu nhân, là thế này…Nhi tử nhà ta mấy hôm nữa sẽ thành thân, muốn mời ngài đi xem lễ. Không biết có được cái phúc khí này hay chăng?” – Thích Quý Điền phu nhân cười tươi, ánh mắt chờ đợi nhìn về phía Ngọc Đồng. Lão gia nhà nàng đối với vị Đô chỉ huy sứ trẻ tuổi này hết mực bội phục, nhưng lại sợ mạo muội đưa thiệp không tiện, may mắn hôm nay nhân dịp tụ hội gặp được thế tử phi.
Ngọc Đồng cười ha hả:
“Đi chứ, sao lại không đi? Ngài chỉ cần phái người đưa cho ta một tấm thiệp cưới là được.”
Thích phu nhân thấy đã đạt mục đích, lại biết nơi này đang tụ hội, liền rất có mắt nhìn, nói vài câu khách sáo liền cáo từ rời đi.
Nơi này dân phong cởi mở, các phụ nhân cũng không kiêng dè chuyện nghị luận quan trường. Hách phu nhân biết được không ít tin tức:
“Phải nói vị Thích quý Điền đại nhân kia cũng là người trọng tình nghĩa. Vị công tử nhà hắn vốn là hài tử bị nhặt về. Bao năm qua, tuy phu nhân không có con nối dõi, nhưng Thích đại nhân chưa từng nạp thiếp, cũng chẳng đón ai vào phủ, một lòng với phu nhân sống qua ngày.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT