So với Xuân Anh ôn hòa, hiền hậu, trầm mặc ít lời, thì Hạ Kết lại là người nghĩ sao nói vậy, có chuyện liền nói thẳng. Từ khi nàng phát hiện Lâm thị sau lưng dèm pha Ngọc Đồng, liền đối với người này sinh ra ấn tượng vô cùng kém. Nếu không phải ngẩng đầu không thấy cúi đầu liền thấy, nàng đã chẳng thèm cùng Lâm thị chung một phòng.
“Không phải ta nhiều lời, cái người Lâm thị kia đúng là hai mặt, về sau ai biết sẽ còn giở ra trò gì. May mắn phu nhân anh minh, lập tức sai người xây tường ngăn chỗ các nàng lại, giờ có muốn sang cũng không có đường.”
Vương mụ mụ nghe vậy bật cười vui vẻ, cũng đồng tình:
“Đúng vậy, nàng mỗi lần lại đây chẳng phải đều hầu hạ đến mọi người vui tươi hớn hở, xoay lưng đi liền chẳng biết giở ra bao nhiêu thủ đoạn.”
Ở trước mặt thế tử phi còn muốn giở trò, lại không soi gương xem bản thân là ai. Thế tử phi năm đó vốn là người được chuẩn bị đưa vào cung, luận tâm cơ thủ đoạn, chưa chắc phi tần trong cung đã có thể địch lại, huống chi chỉ là một tiểu Lâm thị nho nhỏ.
Xuân Anh tới chỗ Bạch tiên sinh, nam nữ có điều tránh né, nên là do gã sai vặt của Bạch tiên sinh ra tiếp, nhận tiền cảm tạ xong liền vội vàng đưa lại tiền thưởng.
Khi đến nhà Lâm thị, đối phương lại nhiệt tình thái quá, hận không thể mời Xuân Anh ngồi lên thượng vị. Xuân Anh liếc mắt thấy trên bàn còn đặt nửa khối bánh tơ vàng chưa ăn xong, xem ra vừa mới còn đang dùng. Bánh tơ vàng này vốn không phải thứ mà người như Lâm thị có thể tùy tiện có được, trên phố lại càng không bán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play