Thu qua đông tới, chẳng mấy chốc toàn Hội Ninh phủ đã chìm trong trời đông giá rét, tuyết phủ trắng xóa. Cũng may Ngọc Đồng đã sớm chuẩn bị đầy đủ y phục mùa đông, nên từ người lớn đến tiểu hài tử trong nhà đều không bị rét lạnh, ai nấy đều được sưởi ấm chu đáo.
Đáp lại lời mời của Phó tam nãi nãi, hôm nay nàng muốn đi tham gia phát cháo – một hoạt động làm việc thiện. Việc này không chỉ Ngọc Đồng quan tâm, mà Hách phu nhân, Biện thị, thậm chí cả Uông Thục Nhi cũng đáp ứng sẽ đến. Ban đầu phát cháo vốn chỉ để nể mặt Phó tam nãi nãi, nhưng sau đó, Uông Thục Nhi có thai, Phó tam nãi nãi lại đưa đến không ít thuốc bổ, nàng vốn không phải người thù dai, nên nay cũng khôi phục lại mối quan hệ bình thường.
Phó tam nãi nãi chọn nơi phát cháo là một khúc ngoặt gần cửa thành, vừa khéo người ra vào thành đều có thể thấy được cảnh làm việc thiện. Lúc Ngọc Đồng đến nơi, Phó tam nãi nãi và Hách phu nhân đã ngồi trong trà thất chuyện trò, lời nói xoay quanh đề tài hài tử.
“Ta đến rồi, bên ngoài thật sự lạnh quá.” Ngọc Đồng vừa vào cửa đã ôm lấy lò sưởi trong tay, không nỡ rời ra nửa bước.
Hách phu nhân nói: “Lúc này chưa là gì đâu, qua một tháng nữa còn lạnh hơn. Thế tử phi thay rèm cửa chưa? Nhà ngài có hai tiểu oa nhi, không thể để gió lùa được.”
“Sao có thể không đổi. Ta đã bảo các nàng đem chăn lông treo lên làm rèm rồi.”
Vài người liền chuyện trò rôm rả một lúc, lại thấy Biện thị mang theo Tiêu Vân Nương và Tiêu Viện Nương đến. Hách phu nhân nhìn Vân Nương, lại càng hài lòng hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT