Mấy ngày nay được tĩnh dưỡng, sắc mặt Lâm thị cũng tốt lên thấy rõ. Cây trâm ti hồng bảo thạch cài trên tóc càng tôn lên làn da trắng nõn, trông vừa phú quý lại kiều diễm. Kỳ thật Lâm thị vốn không phải kém sắc, chỉ là ngày thường trang điểm quá mức đơn giản, giờ đây có dịp ăn vận chỉn chu, liền không thua kém bất kỳ ai.
Chỉ là, Ngọc Đồng lại không nhìn rõ được ý đồ nàng đến hôm nay là gì, liền ôn hòa nói:
“Cũng không có gì to tát, ta cũng đang bận không ít chuyện. Đúng rồi, Đào Nghi hiện tại thế nào?”
Lâm thị mỉm cười liếc nhìn nữ nhi, rồi quay sang Ngọc Đồng khẽ đáp:
“Hiện giờ rất tốt, tất cả đều nhờ thế tử phi quan tâm. Hôm nay cũng là cố ý dẫn Đào Nghi đến khấu đầu tạ ơn. Nếu không có thế tử, mẫu tử ta e là không về nổi đến nơi này.”
Tiểu cô nương ánh mắt như nước thu, ngơ ngác nhìn Ngọc Đồng. Nàng vốn đã có hài tử, lòng lập tức mềm nhũn, liền cho phép nàng ấy dập đầu cảm tạ. Lâm thị thấy vậy, liền càng thêm cao hứng. Đào Nghi hành lễ xong liền không nói thêm lời nào, nàng bế hài tử trở về, bộ dáng vui sướng vô cùng.
Chỉ là... cũng không biết nàng toan tính điều gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play