Ngọc Đồng đứng dậy, nàng chưa từng là hạng yếu đuối khiến người khác thương hại.
“Vậy thì con hiện tại có thể nói, nếu không phải vì ngài, Ngọc Châu muội muội cũng không đến mức phải gả cho Lý Nhị. Lẽ nào hết thảy đều là ngươi khác hại? Ngài nếu đã gửi thư đến phủ Quận vương, mong mẫu phi ra mặt giải quyết, thì cũng đừng bày ra cái dáng vẻ như thiên hạ nợ ngài. Nếu hôm nay mẫu phi đến Lý gia mà vẫn không thay đổi được ý định của bọn họ, vậy ngài có phải lại muốn oán trách mẫu phi con?”
Ngươi khiến ta không sống yên, ta cũng không để ngươi được sống dễ dàng. Tốt nhất là đừng mong Tín Quận Vương phi còn phải ra mặt thay ngươi làm gì nữa.
“Ta từng trách tỷ tỷ của ta sao? Ngươi đừng ngậm máu phun người!” – Hoa thị vội vã phản bác.
Ngọc Đồng lắc đầu:
“Chuyện này chưa chắc. Ngài vừa rồi còn bêu xấu đại bá mẫu ra sao, chẳng lẽ người ta không thật tâm giúp đỡ? Giờ ngài chỉ muốn mượn danh mẫu phi để ép Kiến Quốc hầu phủ nhượng bộ, lấy thế Tín Quận Vương phủ áp người mà thôi. Nếu Lý Nhị không chịu nghe theo lời mẫu phi, vậy ngài lại muốn ở sau lưng bêu rếu mẫu phi con sao?”
Nói cho cùng, Tín Quận Vương phủ vốn chẳng phải nhà mẹ đẻ của Ngọc Châu, nay đã nhượng bộ đến mức này mà ngươi Hoa thị còn dám đứng ở đây trách móc, thật khiến người ta nhìn mà ngứa mắt. Ngươi đúng là chẳng biết thân biết phận!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT