Không ngờ khi còn nhỏ Thái tử phi lại từng có những lúc ít nói như thế, Ngọc Đồng nghe vậy liền vô cùng hứng thú. Trong khi đó, Ngọc Kỳ cùng mấy người khác thì lại cung cung kính kính, không dám nhiều lời. Thái tử phi thầm nghĩ, có lẽ đây chính là chỗ khác biệt của Trương Ngọc Đồng so với người thường — nàng luôn có thể từ một sự tình bình thường tìm ra điều thú vị để nói.
“Thái tử phi nương nương, tiểu thái tôn đã ngủ rồi.” Nhũ mẫu bên cạnh nhẹ giọng nhắc nhở.
Thái tử phi lúc này mới ôm hài tử giao lại cho nhũ mẫu, sau đó tự mình dẫn Ngọc Đồng các nàng rời khỏi. Hiển nhiên, chuyện hôm nay đều là Quý phi cố ý giữ thể diện, bởi Thái hậu đã tuổi cao, chỉ ngồi như vậy một chốc cũng đã lộ rõ vẻ mệt mỏi dù ngoài mặt vẫn bình thường, song tinh thần rõ ràng chẳng còn như trước.
Các nàng vừa lui xuống, bên Thái hậu cũng tan tiệc. Ngọc Đồng đỡ Tín Quận Vương phi hồi phủ.
Lại nói Giản nhị nãi nãi, phu quân nàng cũng đang ra tiền tuyến, vốn hôm nay nàng mang theo hai hài tử trở về nhà mẹ đẻ, không ngờ đến nơi thì mẹ và đệ muội đều không có mặt. Nàng đang định rời đi thì trùng hợp gặp các nàng quay về, vậy nên Ngọc Đồng liền giữ đại cô tỷ lại dùng bữa.
“Đại tỷ, mau ngồi xuống ăn cơm đi. Ca nhi với tỷ nhi nếu không thì hôm nay cứ để ở lại đây nghỉ. Trời lạnh thế này, đi lại chỉ thêm khổ người.”
Tuy Giản nhị nãi nãi trong lòng chưa hẳn thật sự thân thiết với Ngọc Đồng, nhưng cũng cảm thấy đệ muội vẫn là người không tồi. Ít nhất đối với tỷ tỷ của phu quân cũng không ra vẻ kệch cỡm, mà còn rất thân thiện gần gũi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play