Ở cữ vốn đã vất vả chẳng khác gì nhau, dù thường xuyên có người lui tới thăm hỏi nàng, Ngọc Đồng vẫn cảm thấy buồn chán vô cùng. Không thể đọc sách, cũng không thể thường xuyên xuống giường, điều khiến người ta giận sôi chính là không được tắm rửa gội đầu. Ngọc Đồng chỉ cảm thấy bản thân mình chẳng khác gì dã nhân.
Hạ Kết sau khi thành thân vẫn giữ nguyên dáng vẻ hoạt bát, lanh lẹ như xưa. Phu quân nàng là con trai của một chưởng quầy trong cửa hàng nhà Ngọc Đồng. Hai người sau khi thành thân thì ở lại vương phủ, chuyên phụ trách việc vặt giúp Ngọc Đồng. Việc trong phòng thế tử phi hiện nay phần lớn đều do người của Hạ Kết phụ trách. Hạ Kết cũng trở thành một quản sự mụ mụ như Xuân Anh, chỉ là không cần ở trong phòng hầu hạ, chủ yếu xử lý công việc bên ngoài.
“Thế tử phi, ngài xem tỷ nhi cũng thật ngoan, bú xong liền ngủ ngay.”
Hạ Kết rất yêu thích tiểu cô nương, còn Vương mụ mụ lại có phần thiên vị tiểu ca nhi hơn, bà cười nói:
“Nô tỳ thấy tiểu ca nhi hay quấy, giống hệt thế tử phi khi còn nhỏ. Chắc chắn càng lớn càng tốt tướng.”
“Được rồi, đều là con ta, đều ngoan ngoãn cả.”
Ngọc Đồng cười nhẹ nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play