Một lần hoài hai hài tử, lại còn thuận lợi sinh hạ, bụng lớn như vậy còn phải chịu đựng, nữ tử thật sự là không dễ dàng chút nào.
Triệu Quần khuyên nhủ mẫu thân:
“Ngài cũng đã đói bụng cả đêm rồi, chi bằng về nghỉ ngơi trước đi. Nơi này nha đầu bà tử đông đủ, còn sợ không có ai hầu hạ hay sao? Huống hồ, nhi tử còn ở đây canh giữ.”
Tín Quận Vương phi rốt cuộc cũng đã lớn tuổi, nào chịu nổi việc thức đêm như vậy. Nhìn thấy tôn tử an ổn, trong lòng cũng tạm yên, liền theo lời rời đi. Triệu Quần thấy mẫu thân đi rồi, mới bước thẳng vào phòng sinh. Thê tử đang nằm ngủ trên giường, trong phòng vẫn còn vương lại một tia mùi máu tanh, tuy đã được thu dọn sạch sẽ, nhưng bởi vì cửa sổ không thể mở, vẫn còn có thể ngửi thấy đôi chút.
Hắn nhẹ nhàng đưa tay đặt dưới mũi Ngọc Đồng, thấy nàng vẫn còn hô hấp, lúc này mới yên tâm. Hắn cúi xuống hôn lên môi nàng, thầm nghĩ trong lòng:
“Về sau, ta nhất định sẽ đối xử thật tốt với nàng.”
Cảm giác toàn thân như bị trăm chiếc xe nghiền qua, đau đến tê dại, Ngọc Đồng từ từ mở mắt, liền trông thấy tẩu tử Khúc Oánh đang ngồi ở mép giường, ôm một hài tử trong lòng. Trong khoảnh khắc, nàng có chút hoảng hốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play