Tạ tam cô nương xoay người lại nói một câu:
“Được rồi, tứ muội, đều mau lại đây thôi.”
Nàng vốn dĩ đã đoán được vì sao Triệu Lăng muốn mời các nàng tới, ban đầu nàng cũng cảm thấy Triệu Lăng là người điêu ngoa khó gần, nhưng hôm nay thái độ lại hòa nhã khác thường, hơn nữa thế tử phi bụng lớn mà vẫn bận rộn khắp nơi, khiến nàng mềm lòng.
Dù trong lòng hơi buồn bực, không hiểu sao biểu tỷ lại nhanh chóng thay người ngoài nói đỡ như vậy, nhưng trên mặt nàng vẫn duy trì nụ cười nhẹ, chỉ điểm ấy thôi cũng có thể thấy được gia giáo của Tạ gia.
Không chuẩn bị thi từ ca phú để khảo sát đối đáp gì, bởi như thế vừa hình thức lại vừa mệt mỏi, Ngọc Đồng liền nói:
“Trước kia đều là trưởng bối chọn vở diễn, chúng ta chỉ ngồi xem theo, nay các muội muốn xem gì thì cứ để gánh hát tự biên tự diễn là được.”
Trong chốc lát, các cô nương đều lộ vẻ háo hức mong chờ. Ở thời đại này, xem hát cũng giống như trẻ con thời nay xem truyền hình vậy. Đến khi Ngọc Đồng đưa danh mục tiết mục cho Tạ tam cô nương, nàng ta còn hơi do dự, xấu hổ nói mình chẳng hiểu biết gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play