Không ngờ được, Triệu Thịnh lại ỉu xìu cụp đuôi, nói:
“Đừng nhắc nữa, nhà chúng ta sợ đắc tội mẫu thân, nên ai nấy cũng không dám đi ra ngoài. Nghe nói các tẩu tử đều ở nhà hầu hạ người, thê tử thì đang mang thai, bụng đã lớn, có thể đi đâu được chứ.”
Ở trong mắt nam nhân, việc này chẳng khác nào xem cái bụng quan trọng hơn cả trượng phu. Triệu Quần nghe xong cũng có chút đồng tình, vỗ vỗ bờ vai hắn.
Chàng trở về nhà, liền thấy Ngọc Đồng đã thu dọn hành lý gần như xong xuôi. Hành lý mang theo cũng không nhiều, điều này khiến chàng hơi kinh ngạc. Chàng nhớ rõ mẫu thân cùng muội muội mỗi khi ra ngoài đều mang theo đủ thứ lỉnh kỉnh, cả một đoàn xe ngựa cũng không chở hết. Không ngờ thê tử của mình lại chỉ mang theo ít như vậy.
“Nàng mang từng này có phải là quá ít không?” – Chàng hỏi.
Ngọc Đồng lắc đầu:
“Sao có thể thiếu được? Chúng ta đi chơi, đâu phải ra ngoài hưởng thụ? Thiếp cho chàng xem những thứ thiếp mang theo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT