“Nàng thật bướng bỉnh.” – Triệu Quần khẽ lẩm bẩm.
Ngọc Đồng tựa đầu vào người chàng, không tự giác đáp lại: “Thiếp cũng chỉ bướng với một mình chàng thôi.”
Mãi đến khi xe ngựa về đến phủ, hai người mới từ trong khung cảnh dịu dàng ấy tỉnh lại. Tân hôn quả là ngọt ngào, nhưng ba ngày sau Triệu Quần phải đến Lý Phiên Viện nhậm chức. Tháng mười bắt đầu có các đặc sứ từ nước ngoài lần lượt vào kinh, công văn ngoại giao cùng bản dịch cũng ngày một nhiều. Mà đối với Ngọc Đồng, đây mới chính là cuộc sống nơi khuê môn thật sự bắt đầu.
Làm gì có nhiều phong hoa tuyết nguyệt như người ta vẫn nói, nhiều hơn cả vẫn là chuyện bếp núc, dầu muối mắm tương dấm trà. Song Triệu Quần vẫn duy trì thói quen mỗi sớm gọi nàng dậy, không quên vừa vỗ về vừa trêu chọc:
“Ngọc Đồng, mau dậy đi... Nếu để nha đầu bà tử thấy, lại chê cười cho rằng phu thê chúng ta lười nhác mất thôi.”
Làm chủ tử thì phải nghiêm túc, tự mình giữ quy củ, thì hạ nhân mới tâm phục khẩu phục. Kể cả việc dậy sớm, cũng không ngoại lệ.
“Vâng, được rồi...” – Ngọc Đồng dụi mắt ngồi dậy, dựa vào người chàng, nhẹ nhàng nói – “Vẫn là chàng đối với thiếp tốt nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT