Không biết có phải đêm qua “vận động” quá nhiều lần hay không, mà Ngọc Đồng ngủ say như chết. Triệu Quần thì lại tỉnh dậy từ rất sớm, chàng sợ nàng bị hạ nhân đánh thức không đúng cách, liền tự mình đến gọi nàng rời giường.
Nào ngờ khi chàng khẽ khàng lay nàng dậy, Ngọc Đồng không hề có dáng vẻ ai oán như những nữ tử khác khi bị đánh thức, ngược lại còn nở một nụ cười dịu dàng, khẽ cọ cọ lên người chàng rồi mới chịu ngồi dậy.
Hôm nay là ngày nàng hồi môn, nên phải mặc thường phục của thế tử phi. Mái tóc chỉ điểm nhẹ một cây trâm đông châu, không cầu kỳ như hôm thành thân. Lúc đó vì phải vào cung, mới bất đắc dĩ trang điểm lộng lẫy, bằng không nàng vốn không thích mang nhiều đồ như vậy.
Mặc y phục xong, nàng cùng Triệu Quần đến vấn an Tín Quận Vương phi. Nhị tỷ của chàng, Bạch phu nhân, cũng đã chuẩn bị khởi hành hồi môn. Trước lúc đi, còn dặn dò Ngọc Đồng:
“Đệ muội, ngày sau phụ vương cùng mẫu phi đều phải nhờ cậy muội cùng đệ đệ rồi.”
Ngọc Đồng mỉm cười đáp: “Nhị tỷ yên tâm, muội đã gả vào phủ, hầu hạ phụ mẫu vốn là việc muội nên làm. Chỉ mong tỷ hồi hương bình an, sớm ngày trở lại mang theo tiểu chất nữ hoặc chất tử đến thăm.”
Nghe nàng đáp lời chân thành, Bạch phu nhân trong lòng vô cùng vừa ý. Tín Quận Vương phi thì lại lưu luyến không nỡ buông tay con gái, kéo tay Bạch phu nhân dặn dò rất nhiều điều, mãi đến khi Tín Quận Vương phải lên tiếng thúc giục: “Còn không đi, trễ nữa thì không kịp chuyến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play