Điều chỉnh lại cảm xúc, Phan Kính bước lên sân khấu. Cô hơi ngẩng đầu, ánh mắt vừa ngây thơ vừa kiêu kỳ, lúc nói chuyện với người hầu thì mang theo vẻ hồn nhiên chẳng mấy để tâm, nhưng lại khiến người khác phải nhìn kỹ.
Tiền nãi nãi “tê” một tiếng, ghé tai Tùy gia gia thì thầm:
“Nhìn thì đúng là Kính Kính, nhưng lại thấy… sao trông đáng ghét thế nhỉ.”
Tùy gia gia cũng ghé tai đáp:
“Tiểu Tần bảo, Kính Kính có khiếu diễn xuất. Có khi ngay từ đầu nó đã không phải là đang là chính mình đâu.”
Khán giả ngồi im phăng phắc. Lần này kịch nói dàn dựng tốt, diễn viên không lê thê, ai cũng xem hiểu, hầu như đều nhập tâm.
Cố Tuyển dù không thật sự hiểu kịch vẫn nghiêm túc:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play